Truy cập nhanh
Đóng truy cập
Lời hay ý đẹp:
Nhà trường chỉ cho chúng ta chiếc chìa khóa tri thức, học trong cuộc sống là công việc cả đời.
Khi trẻ đi đến quán rượu để uống rượu,về già sẽ đi đến quán rượu để ăn xin.
Đạo đức cách mạng không phải là từ trên trời rơi xuống, nó được phát triển và củng cố trong đấu tranh và rèn luyện kiên trì hàng ngày, giống như ngọc càng mài càng sáng, vàng càng luyện càng tinh
Khi chiến thắng được nỗi sợ cái chết bạn sẽ trở thành chủ nhân của cuộc đời mình.
Yêu 1 người không yêu mình cũng như ôm cây xương rồng vậy. Càng ôm chặt thì càng làm bản thân mình đau
Tức giận gây nên tức giận, tình yêu sinh ra tình yêu.
Một người bạn dũng cảm cũng có thể trở thành một kẻ thù đáng sợ.
Bạn đừng hỏi bất cứ ai một việc gì khi trong lòng bạn đã quyết định, hãy làm theo những gì bạn nghĩ và đừng bao giờ hối hận vì nó.
Bạn cười, thiên hạ sẽ cười với bạn; bạn khóc, bạn chỉ sẽ khóc 1 mình.
Tình bạn tươi tốt bên suối nguồn tha thứ.
Người nào không muốn cúi xuống vì một xu lẻ thì không đáng có một đồng.
Dù có điều gì xảy ra thì kiên trì và ý chí sẽ giúp chúng ta vượt qua tất cả.
Bạn đối xử với người khác như thế nào, họ sẽ đối xử với bạn như vậy.
Chỉ có một việc quan trọng nhất là yêu nhân dân, yêu tổ quốc, dùng trí óc và linh hồn để phục vụ.
Hiếu thảo là nguồn gốc của đạo đức.
Có ít nhất một người bạn để ta chia sẻ những tư tưởng và tình cảm thì tốt hơn là có cả một lô bạn hời hợt.

Đất nước muốn phát triển, quê hương muốn đổi mới, không thể chỉ trông chờ vào những cán bộ, công chức chỉ biết “sáng cắp ô đi, chiều cắp về”, hoàn thành nhiệm vụ một cách máy móc, hời hợt. Cần hơn thế nữa, cần một trái tim cháy bỏng khát khao cống hiến, một khối óc tràn đầy hoài bão lớn lao để biến công việc thành sự nghiệp, để mỗi ngày đến cơ quan không chỉ là “điểm danh” mà là tiếp tục hành trình kiến tạo quê hương, đất nước.

Hình Từ “điểm danh” đến “kiến tạo” - Thay đổi tư duy để phát triển

Từ hoàn thành nhiệm vụ đến kiến tạo giá trị

Hoàn thành công việc được giao, đúng giờ, đúng quy trình - đó là điều hiển nhiên, là trách nhiệm tối thiểu của bất kỳ cán bộ, công chức nào. Nó giống như việc một người công nhân đến nhà máy và thực hiện đúng công đoạn của mình trên dây chuyền sản xuất, một người lính tuân thủ mệnh lệnh của cấp trên. Điều đó đảm bảo cho guồng máy vận hành trơn tru, nhưng chưa đủ để tạo ra sự đột phá, sự bứt phá, chưa đủ để tạo nên những giá trị khác biệt, những dấu ấn riêng.

Thời đại mới, với những biến đổi chóng mặt và cạnh tranh khốc liệt, đòi hỏi cán bộ, công chức phải vượt lên trên những “khuôn khổ” của sự hoàn thành nhiệm vụ đơn thuần. Hãy tưởng tượng, nếu một bác sĩ chỉ khám bệnh theo đúng quy trình, kê đơn thuốc theo sách vở mà không quan tâm đến tình trạng cụ thể của từng bệnh nhân, liệu người bệnh có thực sự được chữa khỏi? Hay một giáo viên chỉ đọc lại giáo án, dạy theo sách giáo khoa mà không tìm tòi, đổi mới phương pháp giảng dạy, liệu học sinh có hứng thú và tiếp thu kiến thức hiệu quả?

Không chỉ dừng lại ở mức “đạt”, mà phải vươn tới “xuất sắc”. Không chỉ làm “đúng” mà còn phải làm “tốt”, làm “hay”, làm “khác biệt”. “Đúng” là nền tảng, nhưng “tốt” mới là đích đến. “Hay” là sự sáng tạo, “khác biệt” là dấu ấn riêng. Đó là tinh thần của người kiến tạo, người chủ động tìm tòi, khám phá, không ngừng cải tiến để mang lại hiệu quả cao nhất.

Một cán bộ địa chính chỉ làm đúng quy trình cấp sổ đỏ cho người dân là “đủ”. Nhưng nếu cán bộ này nghiên cứu, đề xuất giải pháp rút ngắn thời gian cấp sổ đỏ, giảm thiểu thủ tục hành chính rườm rà, đó mới là “tốt”, là “hay”, là “khác biệt”. Một cán bộ văn hóa chỉ tổ chức các sự kiện theo đúng kế hoạch là “đủ”. Nhưng nếu người cán bộ có thể sáng tạo ra những chương trình văn hóa mới lạ, hấp dẫn, mang đậm bản sắc địa phương, đó mới là “tốt”, là “hay”, là “khác biệt”.

Chủ động tìm tòi, sáng tạo, đề xuất những giải pháp mới, hiệu quả hơn là yêu cầu tất yếu đối với cán bộ, công chức thời đại mới. Đó không chỉ là trách nhiệm với công việc, mà còn là trách nhiệm với sự phát triển của đất nước, với cuộc sống của người dân. Mỗi một sáng kiến, mỗi một cải tiến, dù nhỏ bé, đều có thể mang lại những giá trị thiết thực cho cộng đồng, góp phần xây dựng một xã hội ngày càng văn minh, giàu đẹp. Hãy biến mỗi ngày đến cơ quan không chỉ là “điểm danh”, mà là một ngày “kiến tạo”, một ngày đóng góp cho sự phát triển chung.

Khát vọng dẫn đường cho sự đổi mới

Đổi mới, sáng tạo không phải là những khẩu hiệu hô hào suông, cũng không phải là những ý tưởng chợt đến rồi chợt đi. Nó phải bắt nguồn từ một khát vọng cháy bỏng, một hoài bão lớn lao, một mong muốn mãnh liệt được cống hiến, được tạo ra những thay đổi tích cực cho quê hương, đất nước. Giống như ngọn lửa cần nhiên liệu để bùng cháy, sự đổi mới, sáng tạo cần được nuôi dưỡng bởi khát vọng.

Cán bộ, công chức phải có “lửa” trong lòng, phải khao khát được cống hiến, được thấy quê hương mình ngày càng giàu đẹp, được thấy cuộc sống của người dân ngày càng ấm no, hạnh phúc. Nếu không có “lửa” ấy, người cán bộ, công chức chỉ là những “cỗ máy” làm việc theo quy trình, không có sự say mê, không có sự sáng tạo. Họ sẽ “làm cho xong”, “đủ điểm” chứ không bao giờ “xuất sắc”.

Khát vọng không chỉ là động lực thúc đẩy sự đổi mới, sáng tạo, mà còn dẫn đường cho cán bộ, công chức vượt qua khó khăn, thử thách. Trên con đường thực hiện nhiệm vụ, chắc chắn sẽ có những lúc gặp phải trở ngại, thậm chí là thất bại. Nhưng nếu có khát vọng đủ lớn, người cán bộ sẽ không dễ dàng bỏ cuộc. Họ sẽ kiên trì, bền bỉ, tìm mọi cách để vượt qua khó khăn, tiếp tục theo đuổi mục tiêu đến cùng. Chính vì vậy, khát vọng, hoài bão lớn lao là yếu tố then chốt để tạo nên một đội ngũ cán bộ, công chức năng động, sáng tạo, có khả năng dẫn dắt đất nước phát triển.

Công việc hay sự nghiệp - Câu chuyện của “tâm”

Cùng một vị trí công tác, cùng một bảng mô tả công việc, nhưng có người xem đó chỉ là công việc mưu sinh, một gánh nặng phải vác trên vai mỗi ngày, trong khi người khác lại xem đó là sự nghiệp của cả cuộc đời, một sứ mệnh cao cả phải hoàn thành. Sự khác biệt then chốt nằm ở “tâm”, nằm ở cách nhìn nhận, ở thái độ và trách nhiệm với công việc.

Đối với những người mang tư duy “điểm danh”, công việc chỉ là chuỗi ngày lặp đi lặp lại những nhiệm vụ nhàm chán, tẻ nhạt. Họ đến cơ quan với tâm thế miễn cưỡng, làm việc chỉ để “cho xong”, chờ đến giờ về. Họ không tìm thấy niềm vui, ý nghĩa trong công việc, và dĩ nhiên, khó có thể cống hiến hết mình. Công việc đối với những người cán bộ, công chức này chỉ là một phương tiện để kiếm sống, một gánh nặng phải gồng gánh.

Ngược lại, đối với những cán bộ, công chức có khát vọng lớn, công việc không chỉ là công việc, mà là sự nghiệp của cuộc đời, là sứ mệnh được giao phó. Họ làm việc không chỉ vì trách nhiệm, mà vì đam mê, vì tình yêu với quê hương, đất nước. Họ đặt cả trái tim, khối óc vào công việc, luôn trăn trở tìm tòi, sáng tạo để làm tốt hơn, hiệu quả hơn. Họ tìm thấy niềm vui, niềm tự hào trong mỗi thành công, dù là nhỏ bé. Mỗi một văn bản được soạn thảo kỹ lưỡng, mỗi một dự án được triển khai thành công, mỗi một chính sách được ban hành mang lại lợi ích cho người dân, đều là những “viên gạch” nhỏ bé mà họ góp phần xây dựng nên công trình vĩ đại của đất nước.

Chính “tâm” ấy, “tâm” huyết với công việc, “tâm” với nhân dân, “tâm” với đất nước, sẽ tạo nên sức mạnh phi thường, thúc đẩy người cán bộ không ngừng phấn đấu, vươn lên. Họ sẽ không sợ khó khăn, không ngại thử thách, bởi họ biết rằng, mỗi khó khăn vượt qua, mỗi thử thách chiến thắng đều là một bước tiến gần hơn đến mục tiêu mà họ theo đuổi. “Tâm” ấy chính là ngọn lửa thắp sáng con đường sự nghiệp, là động lực để cán bộ, công chức biến những công việc bình thường trở thành những đóng góp phi thường cho sự phát triển của đất nước. Và chính “tâm” ấy sẽ tạo nên sự khác biệt giữa một cán bộ chỉ “làm cho xong” và một cán bộ thực sự “kiến tạo”.

Thời đại mới đặt ra những yêu cầu mới, thách thức mới đối với đội ngũ cán bộ, công chức. Nhưng cũng chính thời đại này mở ra những cơ hội mới để cán bộ, công chức thể hiện tài năng, trí tuệ và khát vọng cống hiến. Hãy để khát vọng lớn lao dẫn đường, biến mỗi ngày làm việc thành một bước tiến trên hành trình kiến tạo quê hương, đất nước giàu mạnh, phồn vinh, hạnh phúc.

Tác giả: Nguyễn Anh Trung-BTC